Skip to main content

[ NỮ TÔN ] XUYÊN VIỆT CHI THÊ BẰNG PHÚ QUÝ - CHƯƠNG 20

Chương 20 : Ngươi là duy nhất [ thượng ]



Sáng sớm, ánh sáng mặt trời đã theo phía đông màn cửa sổ bằng lụa mỏng chiếu vào, Phương Nghi Vân còn tại mê mệt ngủ.
Nhẹ nhàng xuống giường, Thiên Đan Phong phi quần áo vàng nhạt sắc ti bào đứng ở trước giường.
Đêm qua, ở dược tính thúc dục, hắn phát huy đầy đủ tướng quân siêu cấp thể năng, đem tiểu thê chủ chinh phạt thút thít cầu xin tha thứ chết ngất đi qua.
Sau, hắn nhìn nàng mệt mỏi thân thể thế nhưng không nghĩ rời đi, thế là liền chẩm uyển ương gối cùng nàng cùng ngủ. Kỳ tích, hắn một đêm yên giấc, dây dưa vô số ban đêm ác mộng cư nhiên không có lại đến.
Bên ngoài tôi tớ còn chưa có mở ra khóa, không có việc gì, Thiên Đan Phong ngồi ở mép giường cẩn thận quan sát đêm qua cùng hắn triền miên thật lâu thê chủ.
Nàng thân hình bé bỏng, cho dù tiếp qua vài năm, phỏng chừng vóc dáng cũng sẽ không vượt qua hắn; Nàng thể lực rất kém cỏi, một cái văn nhược thư sinh, phỏng chừng vĩnh viễn cũng không khả năng bắt buộc hắn; Nàng rất xinh đẹp, trải qua hoàn chỉnh lễ cập kê cùng cưới phu động phòng, nàng trán gian hơn một chút phụ nhân thành thục.
Của nàng dung mạo, của nàng tài hoa, của nàng khí lượng, nếu là tiến vào giới quý tộc, nhất định sẽ bị thiên kim bọn công tử ái mộ.
Hắn không tiếng động hừ lạnh, trên hôn ước có ghi, Phương Nghi Vân trước mười tám tuổi không được cùng nam tử khác có mờ ám quan hệ, mười tám tuổi sau, nàng cũng không thể cưới sườn phu, thấp hơn phu thị phải từ hắn chỉ định.
Nhẹ nhàng xốc lên lụa mỏng, hắn kiểm duyệt thân thể của nàng, giống như kiểm duyệt của hắn chiến lợi phẩm.
Nàng ngủ mê mệt như không biết gì cả,vết nước mắt đã khô, nhưng đôi mi thanh tú vẫn như cũ nhíu chặt, giống như ở trong mộng chỉ trích của hắn thô bạo.
Nàng ngực vết máu đã biến mất, trong suốt nắm chặt tuyết trắng eo nhỏ tràn đầy hồng hồng dấu tay, giống như ở không tiếng động lên án của hắn tàn nhẫn.
Tiếp tục tuần tra, nàng phấn nộn hai chân tinh tế thon dài, hơi hơi rộng mở giữa hai chân vết máu loang lổ, nhìn thấy ghê người, đây là hắn rong ruổi nửa đêm tội ác chứng cứ, mà theo nơi đó, hắn chiếm được vô thượng hưởng thụ.
Chinh phục, hưởng lạc, nguyên lai làm loại sự tình này không phải nhất định sẽ ghê tởm.
Do dự một lát, hắn thử vươn tay, nhẹ nhàng đụng chạm mặt nàng, vai nàng, lớn mật vuốt ve nàng hơi hơi hở ra tuyết nhũ, bằng phẳng tinh tế bụng.
Kinh hỉ, hắn phát hiện mình không sợ cùng nàng tiếp xúc, trong mắt hiện lên vô số ánh sáng.
Phương Nghi Vân, của ta thê chủ, qua vài năm ta sẽ cho ngươi chọn vài cái tuyệt sắc phu thị, hiện tại, ngươi liền luôn luôn nằm ở của ta dưới thân đi.
“Ba ── chi dát.” Tân phòng môn bị mở ra. Thiên Đan Phong nhanh chóng thay Phương Nghi Vân đem lụa mỏng đắp lên người Phương Nghi Vân, buông thiên tằm màn gấm.
“Gặp qua thế tử, thế tử mạnh khỏe.” Hương Ngọc Hương Nguyệt, tiểu thị bên người hắn tiến vào vấn an, cách vách sương phòng, vài cái thô sử nam phó đưa đi nước ấm.
“Thế tử, phu nhân có khoẻ không?" hầu hạ Thiên Đan Phong rửa mặt chải đầu, hương nguyệt lớn mật hỏi.
Hồi môn tiểu thị, tám chín phần mười là thê chủ trong phòng nhân [ phu nhân, nữ tôn thế giới cưới quá chính thức phu lang nữ nhân.].
“Ân, phu nhân còn đang ngủ, không được quấy nhiễu nàng.” Thiên Đan Phong mắt lạnh tà liếc bọn họ một cái, đột nhiên cảm thấy phụng dưỡng hắn nhiều năm tiểu thị thoạt nhìn có chút không vừa mắt.
Tắm rửa chuẩn bị sau, hắn hỏi: “Kiếm Phương Kiếm Hoa đâu?"
“Phương đại nhân cùng Hoa đại nhân đang chờ ở ngoài phòng, không có thế tử cho phép, các nàng không dám tiến vào.” Kiếm Phương Kiếm Hoa nguyên là vương phi bên người thân tín, thân phận địa vị cao xa so với Hương Ngọc Hương Nguyệt, bọn họ cho dù tương lai bị thế tử phu nhân thu phòng cũng chỉ có thể như vậy xưng hô các nàng.
“Mời hai nàng tiến vào.” Hắn mệnh lệnh nói. Mẫu phi thân tín hắn cũng chỉ huy được, nhưng thân là nam tử, ngữ khí tổng yếu khiêm tốn điểm.
Kiếm Phương Kiếm Hoa là Trấn Quốc vương phi lâm thời điều đến bảo hộ Phương Nghi Vân, phỏng chừng một thời gian sau sẽ trở lại vương phi bên người. Hiện tại, bởi vì tâm tình phát sinh biến hóa, hắn hy vọng các nàng tiếp tục ở lại Phương Nghi Vân bên người.
“Gặp qua thế tử điện hạ.” Bị gọi vào Kiếm Phương Kiếm Hoa thấp đầu hướng vào phía trong phòng Thiên Đan Phong ôm quyền thi lễ.
Ân. Kiếm Phương Kiếm Hoa, bản thế tử muốn các ngươi tiếp tục ở lại phu nhân bên người, các ngươi có bằng lòng hay không?" Thiên Đan Phong từ trong phòng đi ra, thử đứng ở các nàng trước mặt.
Không được, vẫn là không muốn cùng nữ nhân khác tiếp cận. Hắn lại khẩn trương lui về phía sau hai bước.
Ách, các nàng ngây ngẩn cả người, đường đường nữ nhi thế nào có thể hàng năm phụng dưỡng một nữ tử, nhất là không có khả năng thăng tiến, chỉ có thể cả đời làm tâm thường vô vị nữ nhân?
“Các ngươi không muốn? Phu nhân đối bản thế tử rất quan trọng,bên thân thể của nàng phải có người bảo hộ.” Thấy các nàng không có trả lời, Thiên Đan Phong ngữ khí âm trầm.
“Thế tử điện hạ, cửu thiên tuế có võ nghệ cao siêu nam vệ, có thể điều hai cái đến phụng dưỡng phu nhân.” Kiếm Phương đề nghị.
Bởi vì nữ tử chủ sự, cho nên phú quý người ta bên người phục vụ tất cả đều là nam tử.
“Bản thế tử không cần nam !” Thiên Đan Phong ngữ khí tăng thêm.
Nữ tử bên người nam vệ không phải cuối cùng cũng thuộc về nữ tử sao? Sớm chiều ở chung , ra vào đều cùng nhau, nữ chủ cùng nam vệ cảm tình còn hơn khác phu thị [ hắn đã có thân phụ chính là mẫu phi bên người thị vệ, ở mẫu phi trong lòng địa vị cực cao, mẫu phi đối hắn là yêu ai yêu cả đường đi.], hắn bây giờ còn không muốn làm cho Phương Nghi Vân có khác nam tử.
Nguyên lai thế tử tưởng độc chiếm thê chủ a, thực bình thường tâm lý.
Đã làm nương người ta, Kiếm Phương Kiếm Hoa biết nam nhân tâm tư, nhưng các nàng thực sự không muốn ở lại bên người phu nhân thái tử a.
“Thế tử điện hạ, mời chọn người khác.” Kiếm Phương lớn mật trả lời.
Không muốn? Thiên Đan Phong mắt sáng hàn quang chợt lóe, cường ngạnh nói: “Phu nhân đã thói quen cùng các ngươi ở chung, nàng còn tuổi nhỏ, cần lớn tuổi trưởng bối chỉ dẫn. Chuyện này cứ như vậy quyết định, bản thế tử ba ngày lại mặt khi liền hướng mẫu phi muốn người. Ngày sau ở trên chiến trường, của nàng an nguy liền phiền toái hai vị”.
Nghe thế tử điện hạ nói muốn hướng vương phi muốn người, Kiếm Phương Kiếm Hoa không biết làm thế nào. Các nàng là vương phi thân tín không sai, nhưng vương phi thân tín còn có rất nhiều, vương phi cực sủng hắn, cơ hồ muốn cái gì cấp cái gì.
Nghe hắn nói phu nhân muốn lên chiến trường, các nàng ngẩn ra, văn nhược thư sinh đi chiến trường làm gì? Các nàng là muốn lên chiến trường kiến công lập nghiệp, nhưng không muốn mang người nhu nhược đi.
“Phu nhân tưởng viết sách, nhưng nàng không đi qua chiến trường, nhất định không biết viết chiến tranh cảnh tượng, bản thế tử muốn mang nàng tới bổ sung  kiến thức. Nữ tử sao, tổng yếu làm một phen đại sự, nàng ở lễ cập kê nói lên chí hướng to lớn, muốn viết tác phẩn xuất sắc lưu danh bách thế, làm của nàng phu nên vì nàng giúp đỡ một chút.”
Nhớ tới mẫu phi nói cho hắn Phương Nghi Vân ở lễ cập kê lời nói, trong lòng hắn một trận ngọt ngào, tuấn mỹ trên mặt toát ra vui sướng tươi cười.
Thế tử nở nụ cười, Kiếm Phương Kiếm Hoa cùng Hương Ngọc Hương Nguyệt kinh ngạc không thôi.
Tự gặp chuyện không may sau, hắn không còn cười nữa, vương phi luôn luôn ở dễ phát hoả, toàn bộ vương phủ cũng luôn luôn chìm trong không khí căng thẳng.
Để cho một người văn nhược yếu đuối chưa từng giết người thê chủ lên chiến trường? Mệt hắn nghĩ ra! Bất quá các nàng làm người hầu, nghe lệnh phục vụ người, vậy bảo hộ phu nhân lên chiến trường đi.
“Kiếm Phương Kiếm Hoa nghe theo thế tử tướng quân an bài.” Do dự sau hai người song song quỳ xuống hành đại lễ, chính thức hướng thế tử tướng quân nguyện trung thành.

Comments

Popular posts from this blog

NAM CHỦ LÀ ĐÓA LIÊN HOA HIỂM ĐỘC Tác giả: Lượng Nhược Tinh Thần Edit: Ngưng Sương Độ dài: đã hoàn Văn Án: Muốn nhìn thanh lâu kỹ tử nam chủ như thế nào yêu nữ chủ sao? Muốn nhìn một thân phong tình hắn như thế nào theo đuổi nữ chủ sao? Muốn nhìn hắn vì theo đuổi tình yêu mà bị làm mất mặt hết lần này đến lần khác sao? Nam chủ là con của thanh lâu kỹ tử, tính tình ghen tị, tàn nhẫn, không từ thủ đoạn, lòng dạ rắn rết, hơn nữa còn là hoang tưởng cuồng ( thuộc tính: trung khuyển cùng si tình, ngây thơ cùng u buồn nên đừng ghét bỏ hắn ). Nữ chủ chính trực, nhân từ, thánh mẫu. Là cái tràn đầy năng lượng nữ hán tử. Thỉnh vào xem hai người có tính cách hoàn toàn trái ngược như thế nào trộn lẫn cùng nhau. Note: nữ sinh con văn Nội dung nhãn hiệu: xuyên không, ngọt văn, thần tiên ma quái Nhân vật chính: Trương mông, Hứa Lục Trà. Vai phụ: Chung Hoặc, Dương Tình  Nhận xét của Độc giả Tàng Thư Viện: Như tác giả đã nói, nam 9 là kỹ n...

[NỮ TÔN] XUYÊN VIỆT CHI THÊ BẰNG PHÚ QUÝ

[ Nữ Tôn ] Xuyên việt chi thê bằng phú quý Tác giả: Đinh Ngũ Convert: meoconlunar Nguồn: Tàng Thư Viện Editor: Ngưng Sương Tình trạng: Đã hoàn Văn án Hôn thư hiệp định Nhà gái: Phương Nghi Vân Nhà trai: Trấn quốc vương phi trưởng tử Thiên Đan Phong Nội dung Một: nhà trai gả cho nhà gái làm chính phu, vương phi tặng nhà gái nhà cao cửa rộng ở kinh thành, tôi tớ nhiều người, vợ chồng sau khi thành hôn phải ở tại kinh thành. Hai: nhà gái phải đối xử tử tế với nhà trai, không có lí do gì để từ chối việc động phòng với nhà trai, tân hôn tháng đầu tiên mỗi ngày phải động phòng, về sau thì bảy ngày một lần. Ba: nhà gái trước mười tám tuổi không được cùng nam tử khác có quan hệ  mờ ám. Bốn: nhà gái mang thai lần đầu phải cam đoan là của nhà trai, trừ phi nhà gái có chứng cứ chính xác chứng minh nhà trai vô sinh thì có thể là của người khác. Năm: nhà gái không được cưới sườn phu, thấp hơn là phu thị phải từ nhà trai chỉ định,...

NỮ PHỤ KHÔNG LẪN VÀO - THẾ GIỚI THỨ 2 - CHƯƠNG 22

NỮ PHỤ KHÔNG LẪN VÀO  THẾ GIỚI THỨ 2 - CHƯƠNG 22 Lâm Đạm bị trói gô giải vào Tuyên Bình Hầu phủ, không ra nửa canh giờ cũng đã tiến vào chính viện, thành trưởng công chúa thượng khách. Nàng uống một bát canh gừng, ủ ấm thân thể, lúc này mới vì trưởng công chúa giải nghi hoặc: "Điện hạ bệnh, không thể giảm âm, cũng không thể bổ dương, nếu không triệu chứng sẽ còn tăng thêm." Trưởng công chúa lập tức bó tay toàn tập, rầu rĩ nói: "Bình thường biện pháp cũng không thể dùng, vậy ta đây bệnh lại nên như thế nào trị?" Thẳng đến lúc này nàng mới hiểu được, không phải Thái Y Viện thái y vô dụng, mà là bệnh của mình quá mức cổ quái, căn bản không thể lấy chữa theo cách bình thường. Lâm Đạm châm chước một lát, từ từ nói: "Mệnh môn chiếm giữ hạ tiêu, chính là nhân thân chân hỏa, là hỏa khí cái gốc. Ta không bổ âm hỏa, không bổ dương, trực tiếp dùng thuốc ở dưới tiêu, vì ngài bổ chân hỏa, chân hỏa vượng thì dương khí vượng, dương khí vượng thì âm hỏa a...