Skip to main content
NAM CHỦ LÀ ĐÓA LIÊN HOA HIỂM ĐỘC

CHƯƠNG 25

EDITOR: NGƯƠNG SƯƠNG


"Trương Mông, nàng đứng lại đó cho ta."

Đằng sau truyền đến Hứa Lục Trà vừa nóng vừa giận thanh âm, Trương Mông có chút ít kinh ngạc quay đầu lại.

Hứa Lục Trà đã thay hồng y, mặc vải thô xiêm y của Dương Tình. Nhưng cho dù là vải thô, hắn mặc lên người cũng không lộ vẻ chật vật mà có một loại hoa sen mới nở khí chất. Hắn so với Dương Tình cao hơn, Dương Tình y phục hắn mặc cũng không vừa, ống tay áo có chút ít ngắn, lộ ra hắn tuyết trắng cổ tay .Trên cổ tay mang màu bạc vòng tay lóe nhu hòa hào quang dưới ánh mặt trời.

Hứa Lục Trà chạy đến trước mặt nàng, thở hồng hộc mở miệng: "Nàng không cần nghĩ lung tung, ta cùng Tần Lung không có một chút quan hệ nào cả!"

Trương Mông có chút ít kinh ngạc, hắn hoàn toàn không cần thiết giải thích với nàng a, bất quá nàng vẫn là mỉm cười trả lời hắn: "Ta không có nghĩ lung tung. Ta biết rõ huynh cùng Tần Lung thanh bạch."

Hứa Lục Trà hơi chậm lại, nàng phản ứng cùng hắn dự đoán không giống nhau, nhưng đã ở trong đầu nghĩ kỹ đối với nàng giải thích, hắn vẫn là nói ra: "Ta cùng Tần Lung chỉ là quan hệ lợi dụng lẫn nhau, cho dù nàng xác thực tâm có vấn vương ta, nhưng ta đối với nàng hoàn toàn không có tâm tư khác"

"Ân, ta biết rõ." Trương Mông mỉm cười nói.

Mặc dù Trương Mông tin tưởng hắn, nhưng Hứa Lục Trà chẳng biết tại sao càng cảm thấy tức giận, hận không thể một cước đạp nàng.

Cái này chán ghét kẻ ngu dốt, hắn cùng nàng giải thích như thế nhiều làm cái gì!

Nàng lại không tiền không quyền, hắn tuyệt đối sẽ không vừa ý nàng . Hắn hoàn toàn không cần vì nàng suy nghĩ mà bất an.

Hắn thật sự là mê muội .

Hứa Lục Trà tức giận xoay người liền đi, lại không cẩn thận trẹo chân, cả người ngã về sau.

Trương Mông thấy thế, vội lên trước vươn tay tiếp hắn.

"Hứa công tử, cẩn thận một chút."

Nàng một tay kéo lấy hắn cánh tay, một tay vịn chặt hắn phần lưng. Hứa Lục Trà tóc dài đen nhánh ở giữa không trung xẹt qua tươi đẹp dấu vết, như ngọc khuôn mặt hiện ra kinh ngạc, hắn mãnh ngẩng đầu nhìn về phía Trương Mông, gặp chính mình ngã vào Trương Mông trong lòng, tuấn tú mặt đỏ lên, gấp rút đứng thẳng người, đẩy ra Trương Mông.

Trương Mông nhặt lên màu xanh biếc ngọc bội Hứa Lục Trà làm rơi xuống, đưa cho Hứa Lục Trà.

"Hứa công tử, ngọc bội của huynh."

Hứa Lục Trà tiếp nhận ngọc bội, vừa mới tức giận cũng kỳ dị không có , xem Trương Mông mặc một thân bộ khoái y phục đầu tóc cột cao, lộ ra trắng nõn nhu hòa còn khẽ hiện ra vận động sau đỏ ửng mặt.

Lại nghĩ tới vừa mới cùng nàng da thịt kề nhau cảm giác, mềm mại ấm áp, xúc cảm vô cùng tốt.

Hắn mặt đỏ , chẳng biết tại sao, hắn đột nhiên hối hận vì cái gì mau tránh ra nàng ôm ấp như vậy.

Trương Mông thấy hắn có chút ít rối rắm nhíu lại lông mày, cho rằng hắn vì chính mình vừa mới chạm vào hắn mà tức giận, thông cảm lui về phía sau vài bước, kéo ra cùng hắn khoảng cách.

Trước ở dưới sơn cốc bởi vì hắn đi đường bất tiện, nàng mới ngày ngày đỡ hắn nhanh chóng lên đường. Hiện thời bọn họ đều đi ra khỏi núi cốc, hắn vết thương ở chân cũng tốt lên rất nhiều, căn bản không cần nàng trợ giúp , vì tránh hiềm nghi, nàng tự nhiên không nên lại như thế cùng hắn thân cận.

Trương Mông ngẩng đầu nhìn sắc trời, gặp đã không còn sớm , liền nói với Hứa Lục Trà: "Hứa công tử, ta phải về phủ nha môn . Huynh một thân một mình ở trên núi phải hảo hảo chiếu cố chính mình. Có thời gian ta sẽ trở lại thăm huynh ."

Hứa Lục Trà ngước mắt xem nàng, vội la lên: "Nàng đi bây giờ sao ?"

"Ân." Trương Mông gật đầu, "Ta còn có việc bận rộn, không thể trở về quá muộn."

Hứa Lục Trà không tự giác nắm chặt tay.

Thế nhưng cứ như vậy đi ? Nàng liền không có lời gì muốn nói với hắn sao?

Kể từ đi ra khỏi núi cốc, cùng Trương Mông tách ra, hắn mỗi ngày mỗi đêm nghĩ tới nàng. Hắn cũng cảm thấy nàng nhất định cũng như hắn, đối hắn tương tư tận xương.

Bọn họ ở dưới sơn cốc cùng nhau vượt qua ba ngày, cùng ăn cùng ở, như phu thê. Lấy hắn mị lực, hắn không tin nàng đối hắn không có cảm giác nào.

Hắn so với Lâm Hạo, Tiểu Trù, Tử Y đám người mỹ nhiều , hắn bề ngoài ở Vân Thành tuyệt đối là số một số hai . Trương Mông không thể nào buông tha cho hắn mà tuyển những người khác.

Mà cùng nàng đi ra khỏi sơn cốc sau, nàng dẫn hắn về quan trọng nhà, tỉ mỉ dạy bảo hắn như thế nào sử dụng bẫy rập, cho dù nàng xuống núi sau cũng không quên nhường bộ khoái khác đến xác định hắn an toàn, hiện thời, nàng còn chính mình sang đây xem hắn.

Nàng rõ ràng là đối hắn có ý!

Nếu đã đối hắn có ý, liền nói ra đến a! Nếu đã yêu hắn, liền không cần lại làm bộ như điềm nhiên như không có việc gì. Hắn tối chán ghét do dự thiếu quyết đoán nữ nhân!

Trương Mông gặp Hứa Lục Trà nhíu lại lông mày, không nhìn nàng. Cho rằng Hứa Lục Trà phiền chán nàng, thúc giục nàng đi. Liền vẻ mặt bất đắc dĩ cười cười với hắn, xoay người liền rời đi .

Vô luận như thế nào nam tử đều là chú trọng khuê dự . Nàng về sau tuyệt đối không thể thân cận Hứa Lục Trà quá. Dù sao Hứa Lục Trà vẫn luôn kỳ vọng có thể tìm tốt thê chủ .

...

"Trương Mông!"

Gặp Trương Mông thực xoay người rời đi, Hứa Lục Trà vừa tức vừa ủy khuất.

Đi thì đi! Tương lai nàng nếu là yêu hắn yêu chết đi sống lại, quỳ trước mặt hắn thỉnh cầu hắn yêu nàng, hắn cũng sẽ không liếc nhìn nàng một cái!

Tuyệt đối sẽ không liếc nhìn nàng một cái!

Đằng sau Hứa Lục Trà nghiến răng nghiến lợi kêu nàng tên, Trương Mông có chút ít không hiểu giật mình.

Nàng quay đầu lại nghi ngờ hỏi: "Hứa công tử, còn có chuyện gì sao?"

"Không có!" Hứa Lục Trà tức giận trả lời.

Hắn xoay người rời đi, không muốn lại nhìn người ngu ngốc như vậy một cái. Vừa ý như vậy một tảng đá, hắn thật sự là mắt bị mù.

"Đúng rồi, Hứa công tử, ta mua cho huynh trái cây cùng điểm tâm. Huynh lúc về nhớ ăn."

Đột nhiên đằng sau truyền đến Trương Mông dễ nghe thanh âm, Hứa Lục Trà bước chân dừng lại.

"Thuốc mỡ chữa trị vết thương ở chân ta để ở trên bàn đá, huynh nhớ lấy ra bôi."

Hứa Lục Trà mỹ mâu mềm nhũn, trái tim tựa như bị nước nóng ngâm. Người này thật sự là quá phiền . Đối hắn lúc lạnh lúc nóng, lúc gần lúc xa, hắn lúc nào cũng bị nàng tác động tâm tình. Trước vẫn luôn là hắn nhường nữ nhân nóng ruột nóng gan, hắn khi nào đối với nữ nhân như thế nóng ruột nóng gan qua.

"Hứa công tử, vậy ta đi trước ."

Hứa Lục Trà lông mi khẽ run, hắn xoay người lại nhìn Trương Mông một cái, mềm hạ giọng nói: "Nàng ngày mai có đến không?"

Cho dù nàng là cục đá, cho dù nàng không hiểu phong tình, cho dù nàng trong mắt chỉ có ăn , cho dù nàng không tài không có quyền, hắn cũng nguyện ý thua bởi trên người nàng.

Có lẽ lần đầu tiên nhìn thấy nàng, hắn liền đối với nàng có cảm giác khác biệt. Cho nên nàng lúc nào cũng là có thể đơn giản tác động hắn tâm tình. Nhường hắn vì nàng mà giận, vì nàng mà bi thương, vì nàng mà xấu hổ, vì nàng mà vui vẻ.

"Nàng ngày mai có đến không?"Hứa Lục Trà lại hỏi.

Trương Mông suy nghĩ một chút ngày mai hành trình, tựa hồ vẫn còn rãnh , bởi vì nàng bị thương, Chung Hoặc không cho nàng làm quá nhiều việc. Nàng không để ý đến gặp hắn, nhưng nhiều lần cùng hắn gặp nhau như vậy, đối Hứa Lục Trà danh dự không tốt ······

"Ta ngày mai ở nhà chờ nàng. Nàng nhớ tới."

"Ân?" Trương Mông ngẩn ra.

Hứa Lục Trà gương mặt tuấn tú ửng đỏ, quay mặt sang không nhìn nàng.

Trương Mông kịp phản ứng, trả lời: "Cũng được, vậy huynh muốn cái gì, ta ngày mai cho huynh mang đến."

Nàng vừa mới ở trong phòng bếp cẩn thận nhìn một chút, trừ một chút cần thiết gạo, còn có một chút gia vị phẩm, cơ hồ cũng không có gì món ăn, nàng ngày mai có thể đưa một chút cải xanh hoặc là thịt lại đây. Nếu đã nàng mời mọc Hứa Lục Trà ở trong nhà, cũng nên thật tốt chiêu đãi hắn.

Hứa Lục Trà trả lời: "Nàng muốn mang cái gì đến cũng có thể."

Trương Mông hiểu rõ, nàng đối Hứa Lục Trà cười cười: "Tốt lắm , ngày mai ta cũng là buổi trưa rảnh, buổi trưa ta liền tới tìm huynh đi."

······

Trương Mông cùng Hứa Lục Trà xác định ngày mai thời gian gặp mặt, liền xuống núi.

Trở lại phủ nha môn, Chung Hoặc còn đang bận công sự, trên án còn để đồ ăn, nàng một chút cũng không chạm qua. Gặp Trương Mông tiến gian phòng, nàng ngẩng đầu lên nhìn.

"Hôm nay sao trở về như thế muộn?" Chung Hoặc nhíu mày.

"Ta đi một chuyến trên núi." Trương Mông thành thật trả lời.

Chung Hoặc tay dừng lại, bỏ xuống ngọn bút: "Ngươi đi tìm Hứa Lục Trà?"

Comments

  1. người iu ơi lâu rồi không thấy đăng thêm :(

    ReplyDelete

Post a Comment

Popular posts from this blog

NAM CHỦ LÀ ĐÓA LIÊN HOA HIỂM ĐỘC Tác giả: Lượng Nhược Tinh Thần Edit: Ngưng Sương Độ dài: đã hoàn Văn Án: Muốn nhìn thanh lâu kỹ tử nam chủ như thế nào yêu nữ chủ sao? Muốn nhìn một thân phong tình hắn như thế nào theo đuổi nữ chủ sao? Muốn nhìn hắn vì theo đuổi tình yêu mà bị làm mất mặt hết lần này đến lần khác sao? Nam chủ là con của thanh lâu kỹ tử, tính tình ghen tị, tàn nhẫn, không từ thủ đoạn, lòng dạ rắn rết, hơn nữa còn là hoang tưởng cuồng ( thuộc tính: trung khuyển cùng si tình, ngây thơ cùng u buồn nên đừng ghét bỏ hắn ). Nữ chủ chính trực, nhân từ, thánh mẫu. Là cái tràn đầy năng lượng nữ hán tử. Thỉnh vào xem hai người có tính cách hoàn toàn trái ngược như thế nào trộn lẫn cùng nhau. Note: nữ sinh con văn Nội dung nhãn hiệu: xuyên không, ngọt văn, thần tiên ma quái Nhân vật chính: Trương mông, Hứa Lục Trà. Vai phụ: Chung Hoặc, Dương Tình  Nhận xét của Độc giả Tàng Thư Viện: Như tác giả đã nói, nam 9 là kỹ n...

[NỮ TÔN] XUYÊN VIỆT CHI THÊ BẰNG PHÚ QUÝ

[ Nữ Tôn ] Xuyên việt chi thê bằng phú quý Tác giả: Đinh Ngũ Convert: meoconlunar Nguồn: Tàng Thư Viện Editor: Ngưng Sương Tình trạng: Đã hoàn Văn án Hôn thư hiệp định Nhà gái: Phương Nghi Vân Nhà trai: Trấn quốc vương phi trưởng tử Thiên Đan Phong Nội dung Một: nhà trai gả cho nhà gái làm chính phu, vương phi tặng nhà gái nhà cao cửa rộng ở kinh thành, tôi tớ nhiều người, vợ chồng sau khi thành hôn phải ở tại kinh thành. Hai: nhà gái phải đối xử tử tế với nhà trai, không có lí do gì để từ chối việc động phòng với nhà trai, tân hôn tháng đầu tiên mỗi ngày phải động phòng, về sau thì bảy ngày một lần. Ba: nhà gái trước mười tám tuổi không được cùng nam tử khác có quan hệ  mờ ám. Bốn: nhà gái mang thai lần đầu phải cam đoan là của nhà trai, trừ phi nhà gái có chứng cứ chính xác chứng minh nhà trai vô sinh thì có thể là của người khác. Năm: nhà gái không được cưới sườn phu, thấp hơn là phu thị phải từ nhà trai chỉ định,...

NỮ PHỤ KHÔNG LẪN VÀO - THẾ GIỚI THỨ 2 - CHƯƠNG 22

NỮ PHỤ KHÔNG LẪN VÀO  THẾ GIỚI THỨ 2 - CHƯƠNG 22 Lâm Đạm bị trói gô giải vào Tuyên Bình Hầu phủ, không ra nửa canh giờ cũng đã tiến vào chính viện, thành trưởng công chúa thượng khách. Nàng uống một bát canh gừng, ủ ấm thân thể, lúc này mới vì trưởng công chúa giải nghi hoặc: "Điện hạ bệnh, không thể giảm âm, cũng không thể bổ dương, nếu không triệu chứng sẽ còn tăng thêm." Trưởng công chúa lập tức bó tay toàn tập, rầu rĩ nói: "Bình thường biện pháp cũng không thể dùng, vậy ta đây bệnh lại nên như thế nào trị?" Thẳng đến lúc này nàng mới hiểu được, không phải Thái Y Viện thái y vô dụng, mà là bệnh của mình quá mức cổ quái, căn bản không thể lấy chữa theo cách bình thường. Lâm Đạm châm chước một lát, từ từ nói: "Mệnh môn chiếm giữ hạ tiêu, chính là nhân thân chân hỏa, là hỏa khí cái gốc. Ta không bổ âm hỏa, không bổ dương, trực tiếp dùng thuốc ở dưới tiêu, vì ngài bổ chân hỏa, chân hỏa vượng thì dương khí vượng, dương khí vượng thì âm hỏa a...